1. Lập công, tránh kể công: lập công là cách ta lan tỏa quang minh vị tha, không phải vì danh, vì mình. Việc tốt thì mình làm cho đúng nhu cầu, hợp trên hòa dưới, không cần ai biết đến
2. Xin lỗi tránh tìm lỗi: nếu sai thì nhận sai, nếu bị khiển trách thì vui vẻ ghi nhận. Tránh thái độ so sánh, đố kỵ, đào bới lỗi người khác. Ai xin lỗi thì mau chấp nhận, bỏ qua. Khi xin lỗi thì chân thành, thành tâm.
3. Làm lành, tránh làm lẫy: làm lành để hàn gắn tình thân ái, không oán thù, trả đũa. Lẫy là thái độ, quay mặt, dữ dằn, lạnh lùng, thù dai, ngậm hận.
4. Cảm động, tránh bạo động: nuôi dưỡng đức độ trong lời nói, có thể làm cảm động nhau là một nghệ thuật tối cao trong cuộc sống và tức là quang minh đã chạm đến tâm tha nhân. Tránh thái độ quan liêu, phách lối, ngồi trên, nạt nộ, áp đảo.
5. Tỏ lòng, tránh bỏ trong lòng: tỏ bày để tha nhân hiểu tấm lòng và động cơ của mình. Tỏ lòng đi đôi với khả năng truyền đạt tâm lý sâu sắc, với dũng khí để nói lên sự thật và cảm nghiệm riêng tư, với trí tuệ biết chọn đúng lúc, đúng chỗ, lựa đúng lời đúng giọng để tỏ bày. Bỏ trong lòng thì sẽ tạo nội kết, áp lực, dày vò không cần thiết. Nói và chia sẻ mới đem lại sự lành trị và cảm thông