6T1 . Thương thương: Chữ thương đầu là dễ thương, cũng có nghĩa là TỪ,

Chữ thương sau là biết bày tỏ tình thương, cũng có nghĩa là BI, tức là tình thương không chiếm hữu. Người dễ thương rất khiêm tốn, vui vẻ, nhẹ nhàng, dễ chịu, dễ thở, cởi mở, lạc quan, không xoi mói, không nói xấu, không dữ dằn, không ích kỷ, không tranh giành. Thương thì cần bày tỏ bằng lời, cử chỉ, ánh mắt, có khi bằng quà tặng, món ăn. Bày tỏ tình thương mà đối phương chẳng nhận thì chưa thành công. Thương mà không chiếm hữu thì mới là tình thương chân thực. Thương là hy sinh, tôn trọng, giữ lễ, đem an lạc cho người mình thương.

2. Tha thứ: Có thương thì dễ tha thứ. Tha thứ là sự khai mở của tình thương.

Tha thứ đi đôi với thái độ hòa nhã, hài hòa, nét mặt dịu lại, nhẹ nhàng.Tha thứ từ tâm và tự mình chủ động tha thứ, không chờ đối phương cầu ta tha thứ và như là món quà làm cho người nhận vui vẻ, mở tâm. Mỉm cười, làm lành, không nhắc lại chuyện xưa, không cần lúc nào cũng cho ta là đúng.Tha thứ là tiếng nói của trái tim, chứ không phải từ lý trí. Sau khi tha thứ rồi mi tìm cách tiếp thông, giải bày, bày tỏ. Khi ta làm lỗi thì nên biết tự tha thứ, khi ai làm hư chuyện, trật chuyện thì hãy cho họ cơ hội mới.

3. Thôi: tức là dừng lại, chấm dứt, buông bỏ, xả buông, không nghĩ đến nữa, không để trong lòng nữa, không day dưa, không bứt rứt, không do dự, hết lung lay. Đừng có nghĩa là thôi. Thôi cũng là quá trình dứt bỏ từ từ những thói quen không hay như hút thuốc, uống rượu, nghiện ngập....như chuyển thói quen ăn mặn qua ăn chay, tập thói quen tốt như năng vận động thể thao, gần gũi thiên nhiên. Buông xả dục vọng, ham muốn thì tâm mới an vui và nhẹ nhàng. Muốn thôi thì cần phải có kiên trì, nhẫn nại.

4. Tùy: tùy duyên, tùy thời, tùy người, tùy căn cơ, tùy giai đoạn tiến hóa tâm linh, tùy hỉ chuyện tốt của người khác, tùy thuận theo chân, thiện, mỹ. Không tùy theo tánh ham muốn, dục vọng. Biết tùy cần ta phải có dũng khí, mềm mỏng, uyển chuyển, biến hóa. Biết tùy thì nghiệp nặng sẽ trở thành nghiệp nhẹ, nghiệp nhẹ sẽ tiêu trừ mất.Tùy thời là trí huệ thật cao, thời là đúng lúc, đúng hoàn cảnh, đúng với nhu cầu lúc đó.

5. Thoáng: là tâm thái tự tại, vô ngại, ra khỏi tình trạng bức bối, ngột ngạt. Người thoáng thì cởi mở, vui vẻ, lạc quan, không thích bắt lỗi người khác, bao hàm thương, dễ thương, tha thứ, thôi, tùy. Thoáng thì vô úy, không làm ai sợ hãi, không hiếp đáp, lợi dụng, thủ đoạn với ai cả.

6. Thông: tức là cảm thông và thông cảm. Cảm thông là nhận ra nỗi khổ của tha nhân rồi phát tâm giúp đỡ. Thông cảm là hiểu thấu lý sự rồi nảy sinh tâm ý lợi ích. Cảm thông thì con tim trước, lý trí sau. Thông cảm thì lý trí trươc, con tim sau.